Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

* ns Từ Công Phụng viết về ns Trường Sa

TỪ CÔNG PHỤNG

Trường Sa
và những nỗi buồn mênh mang trong tình ca của anh.



Hơn ba mươi năm trước, có một lần tôi đã nói với Trường Sa về Tình Ca khi anh hỏi sao tôi chọn con đường sáng tác ấy.
Nếu tình yêu là lẽ sống đẹp đẽ nhất của loài người, thì tình ca chính là những lời phủ dụ ngọt ngào được cất lên để ngợi ca tình yêu.
Nếu chim muông chỉ có một thời để ca hát, cỏ cây chỉ có một thời để xanh tươi và loài người chỉ có một thời để yêu, thì đó chính là cái thời đẹp nhất của chúng ta. Tôi đã không ngần ngại chọn con đường viết tình ca để bày tỏ niềm hân hoan và biến cái khoảnh khắc hạnh phúc đó trở thành vĩnh cửu và hiến dâng cho đời. Tôi vẫn nghĩ Tạo hoá đã ban cho loài người trái tim biết rung động, tâm hồn biết thổn thức, và ngôn từ để diễn tả cái đẹp của tình yêu thì tại sao chúng ta không làm cho cuộc đời được thăng hoa bằng những bản tình ca?
Từ đó anh đã bước vào thế giới tình ca bằng đôi hia bảy dặm… “Xin còn gọi tên nhau, Rồi mai tôi đưa em”
….với tên Trường Sa đã được đón nhận và giữ lại trong lòng người nghe những nỗi buồn mênh mang trong tình
ca của anh từ hơn nhiều thập niên qua.
Tôi không quen bày tỏ những nhận xét về âm nhạc, nhưng tôi tin những bản tình ca của Trường Sa sẽ mãi mãi là những tiếng vang vọng của những kẻ tình nhân. Nói như nhà văn Song Thao : “Tình ca không có tuổi. Khi trên đời còn có những kẻ yêu nhau, thì tình ca vẫn còn vang vọng trong cuộc sống. Mà tình yêu thì không bao giờ cũ. Chính những kẻ tình nhân từ thế hệ này qua thế hệ khác luôn luôn làm mới tình yêu. Bởi vậy những bản tình ca sẽ không bao giờ phai mờ nét lấp lánh của chúng…” Thú thực,tôi rất thích thú về nhận xét này và xin được nhắc lại đây để trang trọng giới thiệu với các bạn yêu nhạc những ca khúc của Trường Sa trong tuyển tập này với ước vọng là những bản tình ca này sẽ không phai mờ nét lấp lánh của chúng …

TỪ CÔNG PHỤNG